Chương 10.3
Edit: ngocquynh520
“Vậy việc vương đệ đề cập làm sao chấm dứt?” Thái tử hưng trí bừng bừng muốn chăm chú lắng nghe. © DiendanLeQuyDon.com
“Điện hạ có ý như thế nào?” Tô lão tướng gia đánh một cái Thái Cực. © DiendanLeQuyDon.com
Thái tử khoát tay áo, vẻ mặt không sao cả, “Nhị đệ cùng ta tranh vị sớm không phải bí mật gì, tướng gia cứ việc can đảm nói.” Ai cũng biết chỉ cần binh phù ở trong tay huynh đệ cùng mẹ của hắn, ngôi vị thái tử của hắn vững như Thái Sơn, cho nên những người đó liều mạng muốn mượn sức vương đệ, hoặc là trừ bỏ. © DiendanLeQuyDon.com
Mấy năm nay vương đệ ru rú trong nhà, bọn họ không có cơ hội, lần này dẫn thê tử ra ngoài đi xa mới cho bọn họ thừa cơ hội, muốn mượn đao giết người, việc này thật to chọc giận vương đệ hộ thê sốt ruột, cũng đẩy lão tướng gia đi ra. © DiendanLeQuyDon.com
Tô tướng gia hơn mười năm ổn cư tướng vị, tâm tư chi mượt mà lão đạo, đã sớm là cấp bậc lão hồ li, vương đệ gởi thư nói, mọi sự thỉnh giáo tướng gia, tất cả an bình. Cho nên nắm tâm tư ngồi mát ăn bát vàng, hắn đơn giản đem mọi việc đổ lên trên người Tô lão tướng gia, khiến cho lão hồ li đi phiền não giải quyết. © DiendanLeQuyDon.com
“Phóng hỏa hậu viện.” © DiendanLeQuyDon.com
Nghe vậy, ánh mắt thái tử càng sáng. Chiêu này hay, trước đó không lâu mẫu hậu mới dùng quá, vương đệ thiếu chút hủy đi Pượng Tường cung. Bởi vậy có thể thấy được, nội bộ mâu thuẫn so với đấu tranh trong triều đình càng có hậu quả nghiêm trọng hơn. © DiendanLeQuyDon.com
“Điện hạ mời xem.” Tô Thừa Viễn đem một phần danh sách đưa qua. © DiendanLeQuyDon.com
Thái tử tiếp nhận nhìn, mặt trên chỉ có tên vài người, cùng với tên những phụ thân làm quan trong triều của họ.© DiendanLeQuyDon.com
“Những nữ tử này tướng mạo đều thượng thừa.” © DiendanLeQuyDon.com
Thái tử nghe rõ, là tướng mạo, lại không có phẩm tính đáng nói, hắn ngầm hiểu, xem ra trong lòng lão tướng gia sớm đã có phương án tính toán, liền trêu ghẹo nói: “Tướng gia thật sự là bất công, những nữ tử mỹ mạo này sao hôm nay mới tiến cử lên?” © DiendanLeQuyDon.com
Tô Thừa Viễn cười như không cười nói: “Nếu Điện hạ muốn, chỗ của thần còn có một ít danh sách.” © DiendanLeQuyDon.com
Hắn vội vàng xua tay, “Khụ….. Không cần không cần .” © DiendanLeQuyDon.com
“Điện hạ nghĩ như thế nào?” © DiendanLeQuyDon.com
“Rất tốt.” Chỉ cần nghĩ biện pháp khiến cho Nhị đệ nạp vài nguời vào phủ, chờ xem diễn là tốt rồi, ngay đúng ý muốn của hắn. © DiendanLeQuyDon.com
“Vậy liền làm phiền thái tử phi nương nương ra mặt điều đình. Sắc trời không còn sớm, lão thần cáo lui.” © DiendanLeQuyDon.com
“Được rồi.” Thái tử có chút không cam lòng gật đầu, “Người tới, đưa tướng gia ra cung.” © DiendanLeQuyDon.com
Nhìn theo lão tướng gia đi xa, thái tử mới thu hồi vẻ vui đùa. Tay chân tương tàn thật không phải hắn mong muốn, nhưng Nhị đệ lại chung quy không chịu hết hy vọng, lúc này Tô tướng gia trung thành phúc hậu ra kế chính là áp chế nhuệ khí của nhị đệ, cho hắn một ít phiền toái mà thôi, chỉ mong hắn có thể không khăng khăng một mực nữa.© DiendanLeQuyDon.com
Nghĩ, hắn lại mỉm cười lên. Ngồi trên ngôi vị hoàng đế nhất định là cô độc, mà hắn có thể có tướng gia phụ thần như vậy, vương đệ trợ lực như vậy, thật sự là cực kỳ khó được. © DiendanLeQuyDon.com
Tấn vương hồi kinh, khí thế tin tức hừng hực như lửa truyền lan trong kinh thành. © DiendanLeQuyDon.com
Nghe nói Tô lão tướng gia hạ triều bất chấp về tướng phủ, trước hết chạy đến Tấn vương phủ tìm nữ nhi, kết quả bị cự cho ngoài cửa. © DiendanLeQuyDon.com
Thị vệ giữ cửa nói là, Vương gia Vương phi đi xa trở về, muốn nghỉ ngơi trước. © DiendanLeQuyDon.com
Ngày kế, hoàng đế hạ chỉ, muốn vợ chồng Tấn vương vào cung nói việc nhà. © DiendanLeQuyDon.com
Kết quả, sau khi Tấn vương đưa tấu sớ lên, một đống thuốc bổ lớn liền giống không cần ngân lượng, như lưu thủy đưa vào Tấn vương phủ. © DiendanLeQuyDon.com
Thẳng đến ngày thứ ba, lão tướng gia nhớ nữ nhi sốt ruột mới được như ý nguyện gặp được nữ nhi bảo bối. © DiendanLeQuyDon.com
“Cha –” © DiendanLeQuyDon.com
“Linh Linh –” © DiendanLeQuyDon.com
Nhìn cha con lão tướng gia mỗi lần gặp tất trình diễn tình cảnh hùng ôm thân thiết, tuy rằng đã thấy lại không thể trách, nhưng mọi người vẫn nhịn không được rút khóe miệng một chút. Vì sao mỗi lần bọn họ đều khiến cho giống như thất lạc nhiều năm gặp lại đây? © DiendanLeQuyDon.com
“Ngươi thật sự mang thai?” Lão tướng gia còn có chút không tin. © DiendanLeQuyDon.com
Long Kí Vân ở bên cạnh lập tức trừng lại đây. Có ý tứ gì? Là hoài nghi nhân phẩm của hắn hay là năng lực của hắn? © DiendanLeQuyDon.com
Tô Linh Linh gật đầu. “Đúng nha.” © DiendanLeQuyDon.com
“Ta còn tưởng Vương gia nói lung tung.” Tô lão tướng gia vỗ vỗ ngực, một bộ biểu tình nhẹ nhàng thở ra, nghiêm trọng kích thích đến Vương gia quyền cao chức trọng của Đại Nghiệp hoàng triều. © DiendanLeQuyDon.com
“Tô thừa tướng –” Một chữ một chữ toả ra khí lạnh. © DiendanLeQuyDon.com
Tô Thừa Viễn giống cái gì cũng chưa cảm giác được, quay đầu khẽ cười với hắn, “Thần chúc mừng Vương gia.” © DiendanLeQuyDon.com
“…… Không khách khí.” Khẩu khí của Long Kí Vân thập phần cứng ngắc. © DiendanLeQuyDon.com
“Vương gia rời xa kinh thành mấy ngày nay, kinh thành làm thiệt nhiều việc vui đấy.” © DiendanLeQuyDon.com
“Bổn vương hẳn nên cảm tạ tướng gia giúp người thành đạt.” Vẫn bình tĩnh thong dong, vô hỉ vô kinh. © DiendanLeQuyDon.com
Nhưng cho dù mặt hắn không chút thay đổi, kỳ thật vẫn là rất bội phục tâm kế của nhạc phụ, lại nghĩ đến để cho mẫu hậu đem Phạm Nguyệt Hoa nhận làm nghĩa nữ, rồi sau đó gả chồng xa hòa thân. Chuyện này vừa làm thành, những người còn lại liền đánh mất ý tưởng đem nữ nhi đưa vào Tấn vương phủ, bọn họ thầm nghĩ mang đến vinh hoa phú quý cho nữ nhi, không có cầm thú không bằng đến mức để cho nữ nhi rời xa tổ quốc, đến nơi lạnh khủng khiếp ở biên cương sinh sống. © DiendanLeQuyDon.com
Nhất là nhờ chuyện này, Thục phi vì nữ nhi không cần gả chồng xa hòa thân mà đứng cùng trận tuyến với mẫu hậu, thật chưa kịp lường trước. © DiendanLeQuyDon.com
“Đâu có đâu có.” Vì nữ nhi bảo bối của hắn, làm gì cũng không quá mức, huống chi, là những người đó khiêu khích trước. Hắn ở tướng vị hơn mười năm, cho dù một lòng vì công, tổng vẫn là có mạng lưới quan hệ của mình, thực chọc giận hắn, cũng không phải chuyện tiện nghi. © DiendanLeQuyDon.com
Tô Linh Linh ở một bên nghe ra chút manh mối, vội vàng kéo kéo vạt áo phụ thân, “Cha, ngươi làm gì những thiên kim tiểu thư đó vậy?” © DiendanLeQuyDon.com
Tô Thừa Viễn nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Cũng không có làm cái gì, chỉ là làm mai, kéo tơ duyên.” © DiendanLeQuyDon.com
Cái này gọi là không có làm cái gì sao?© DiendanLeQuyDon.com
Nàng không nói gì nhìn phụ thân, nhìn lại trượng phu trấn định tự nhiên, đột nhiên cảm thấy giống như tất cả chuyện có liên quan với nàng, nàng đều là người cuối cùng biết được …… © DiendanLeQuyDon.com
“Không biết có sao đâu.” Nhìn ra nàng để ý, Long Kí Vân kéo nàng vào lòng, vỗ nhè nhẹ lưng của nàng. © DiendanLeQuyDon.com
Vẻ măt Tô Thừa Viễn không sao cả. “Uh nha, việc nhỏ này không cần để ý.”© DiendanLeQuyDon.com
“Cha, vì sao hôm nay ngươi mới đến xem ta?” Tấn vương phi đáng thương hề hề nhìn phụ thân. © DiendanLeQuyDon.com
Nghe vậy, Tô lão tướng gia vẻ mặt oan uổng, chỉ vào con rể phong nhã tuấn dật lớn tiếng nói: “Rõ ràng là hắn không cho ta đến xem ngươi! Nữ nhi a, cha rất hối hận lúc trước không mật báo với ngươi, thế này mới khiến ngươi lầm gả cho Tấn vương.” © DiendanLeQuyDon.com
Biểu tình ân hận lúc đầu đã làm sai thật sâu kích thích Long Kí Vân, lông mày của hắn nhảy mấy cái, hừ một tiếng, “Tướng gia nói cẩn thận.” © DiendanLeQuyDon.com
“Vương gia –” Nàng thấp giọng than nhẹ, “Ta đến tướng phủ ở vài ngày được không?” © DiendanLeQuyDon.com
Long Kí Vân không hề nghĩ ngợi liền một ngụm từ chối, “Không tốt.” © DiendanLeQuyDon.com
“Vì sao?” Cha và con gái trăm miệng một lời đặt câu hỏi, thậm chí ngay cả biểu tình và ngữ khí đều giống nhau chín phần. © DiendanLeQuyDon.com
Trong lòng Vương gia lại bắt đầu ghen tỵ, dùng một loại khẩu khí thực bá đạo nói: “Bổn vương không muốn.” © DiendanLeQuyDon.com
“Cũng không phải cho ngươi đi, ngươi không muốn cái gì?” Tấn vương phi dẫn đầu một tiếng giễu cợt.© DiendanLeQuyDon.com
“Chúng ta cha và con gái gặp nhau, cho dù là Hoàng Thượng cũng sẽ không ngăn trở!” Tô tướng gia là người thứ hai sẵng giọng.
thanks nàng nhiều. Truyện hay lắm
thanks!
Thank nag…
ối giời ơi rình rập bấy lâu hôm nay lại để mất cái tem *đau khổ ing~* thế thì ta cầm tạm cái phong bì vậy. Ta đã cm cho nàng cái nào chưa nhỉ? đầu óc dạo này chán ko tả nổi haiz. nếu chưa thì quả thật sai sót lớn (thật ra trước ta toàn đọc trên dđ nên ko cm đc). Đến chết vs tên Long Kí Vân đếy thôi ghen vs cả cha vợ hahaha
Thanks nàng nha^^
Ta quên mất a, sao k có mail giử nhờ, mải viết tr + rình phù dung gia nên quên mất a >”< đau khổ
Mình xin làm ebook khi tr này hoàn nhé bạn?
được cảm ơn bạn nhiều lắm 🙂
KHÔNG ĐƯỢC
truyên lúc nào cũng thú vị hết nhỉ! hihi.
thanks
Ta bị biến thái rùi! Vân ca đẹp trai seo ta ko thích mà chảy nước miếng với lão tướng gia già rùi mà còn nhí nhảnh zợ?
ta thích truyện nì 😀
thank các nàng nhìu nha
**ôm hun** nhoa nhoa nnnnnnnnnhhhhhhhhhhhoooooooooôaaaaaaaaa
thanks bạn đã ủng hộ
nàng ơi ta yêu nàng
Thanks nang nhieu!!!!!!
thanks
Thanks